The monk who subdues his arisen anger
as, with herbs, snake-venom once it has spread,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai nhiếp phục phẫn nộ
Đang được dấy khởi lên,
Như dùng chất linh dược,
Ngăn độc rắn lan rộng
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who has cut off passion
without leaving a trace,
as he would plunging into a lake, a lotus,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ái cắt đứt tham dục,
Không c̣n chút dư tàn,
Như kẻ hái hoa sen
Sanh ra từ ao hồ.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who has cut off craving
without leaving a trace,
as if he had dried up a swift-flowing stream,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai cắt đứt tham ái,
Không c̣n chút dư tàn,
Làm cho nước cạn khô,
Ḍng nước chảy nhanh mạnh
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who has demolished conceit
without leaving a trace,
as a great flood, a very weak bridge made of reeds,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai phá hoại kiêu mạn
Không c̣n chút dư tàn,
Như nước mạnh tàn phá
Cây cỏ lau yếu hèn,
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk seeing
in states of becoming
no essence,
as he would,
when surveying a fig tree,
no flowers,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai trong các sanh hữu,
Không t́m thấy lơi cây,
Như kẻ đi hái hoa,
Trên cây sung không hoa.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk with no inner anger,
who has thus gone beyond
becoming & not-,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Với ai trong nội tâm,
Không c̣n có phẫn hận,
Đă vượt thoát ra khỏi,
Cả hữu và phi hữu.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk whose discursive thoughts are dispersed,
well-dealt with inside
without leaving a trace,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Với ai những tầm tư,
Được làm cho tan biến
Nội tâm khéo sửa soạn,
Không c̣n chút dư tàn.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who hasn't slipped past or turned back,
transcending all
this complication,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai không đi quá trớn,
Cũng không quá chậm trễ,
Đă nhiếp phục toàn diện,
Hư luận chướng ngại này.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who hasn't slipped past or turned back,
knowing with regard to the world
that "All this is unreal,"
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai không đi quá trớn,
Cũng không quá chậm trễ,
Biết rơ được ở đời,
Sự này toàn hư vọng.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who hasn't slipped past or turned back,
without greed, as "All this is unreal,"
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai không đi quá trớn,
Cũng không quá chậm trễ,
Từ bỏ, không có tham,
Sự này toàn hư vọng.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who hasn't slipped past or turned back,
without aversion, as "All this is unreal,"
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai không đi quá trớn,
Cũng không quá chậm trễ,
Từ bỏ, không tham dục,
Sự này toàn hư vọng.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who hasn't slipped past or turned back,
without delusion, as "All this is unreal,"
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai không đi quá trớn,
Cũng không quá chậm trễ,
Từ bỏ, ly sân hận,
Sự này toàn hư vọng.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk in whom there are no obsessions
— the roots of unskillfulness totally destroyed —
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Với ai, các tùy miên,
Hoàn toàn không hiện hữu,
Các nguồn gốc bất thiện
Được nhổ lên trừ sạch.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk in whom there's nothing born of distress
that would lead him back to this shore,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Với ai, các tùy miên,
Hoàn toàn không hiện hữu,
Các nguồn gốc bất thiện
Được nhổ lên trừ sạch.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk in whom there's nothing born of desire
that would keep him bound to becoming,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Với ai, không có ǵ,
Do phiền năo sanh khởi,
Làm duyên trở lui lại,
Về lại bờ bên này.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 

The monk who's abandoned five hindrances,
who, untroubled, unwounded,
has crossed over doubt,
sloughs off the near shore & far —
as a snake, its decrepit old skin.

Ai đoạn năm triền cái,
Không sầu khổ bực phiền,
Vượt qua được nghi hoặc,
Thoát mũi tên phiền năo.
Tỷ-kheo ấy từ bỏ,
Bờ này và bờ kia,
Như loài rắn thoát bỏ
Da rắn cũ già xưa.

 Chủ biên và điều hành: TT Thích Giác Đẳng.

 Những đóng góp dịch thuật xin gửi về TT Thích Giác Đẳng tại giacdang@phapluan.com
Cập nhập ngày: Thứ Sáu 08-11-2006

Kỹ thuật tŕnh bày: Minh Hạnh & Thiện Pháp

 | trở về đầu trang | Home page |