Ngày xưa có một vị Tăng sĩ là một người rất thành thạo về kinh Kim Cương, và thời đó kinh sách rất hiếm hoi, Vị Tăng sĩ chỉ mang trên lưng tạng kinh duy nhất nói về của vũ trụ. Vị Tăng sĩ là một người được biết đến khi ông có sự hiểu nhiều và thấu triệt trong kinh Kim Cang, và rất thành công tại những đề xuất một cách uyên bác không những chỉ trong hàng Tăng sĩ và các vị Thầy mà ngay cả những người cư sĩ cũng biết đến ông. Thật vậy người ta đã tới để được biết về kinh Kim Cang, và là một vị Tăng sĩ du hành trên một con đường trên núi, ông tới nơi một quán hàng do một bà lão bán bánh và nước trà.
Vị Tăng sĩ đói bụng, ông muốn nghỉ ngơi và bồi dưỡng thân thể, nhưng than ôi, ông không có tiền.
Vị Tăng sĩ nói với bà lão, "Tôi có ở đàng sau lưng cả một kho tàng hiểu biết - Kinh Kim Cang. Nếu bà cho tôi một ít trà và bánh, tôi sẽ nói cho bà nghe về sự ích lợi to lớn của kho tàng hiểu biết này.
Bà lão già biết một ít về kinh Kim Cang, và đưa ra một đề nghị.
Bà nói. "Oh, này vị Tăng sĩ uyên bác ơi, nếu Ngài trả lời một câu hỏi đơn giản của tôi, tôi sẽ cúng dường Ngài trà và bánh."
Vị Tăng sĩ này sẵn sàng bằng lòng.
Bà lão hỏi.
"Khi Ngài ăn những miếng bánh này, Ngài ăn với cái tâm ở quá khứ, cái tâm ở hiện tại hay cái tâm ở tương lai?"
Vị Tăng sĩ không biết câu trả lời, do đó ông đã lấy từ trong túi sách ở sau lưng và lôi ra phần nói về kinh Kim Cang, với hy vọng sẽ tìm ra câu trả lời. Ông đã nghiên cứu và suy nghĩ, một ngày trôi qua bà lão già thu dọn đồ đạc để trở về nhà.
"Ngài là một Tăng sĩ xuẩn ngốc" bà lão nói với vị Tăng sĩ khi bà chuẩn bị đi về.
"Ngài ăn bánh và trà với miệng của Ngài."
MỖI NGAY MỘT
CAU CHUYỆN THIỀN LƯU TRỮ