Một ngày nọ, vị Đại tướng quân đội mời vị Tu Sĩ I-hsiu đến văn phòng của ông để ăn tối, vị Tu Sĩ I-hsiu không mặc y mới ông chỉ mặc bộ y cũ đi đến căn cứ quân đội. Với ông là “tránh hình thức”
Khi vị Tu Sĩ đến căn cứ, hai người lính xuất hiện trước ông và hét:
“Tên ăn mày này ở đâu đến đây? Ông là ai? Ông không được phép ở đây”
“Tôi tên là I-hsiu, Đại pháp sư . Tôi được ngài Đại tướng mời ăn tối.”
Hai anh lính này quan sát nhà sư một cách chậm chạp và nói,
“ông nói láo, làm sao mà ngài ̣Đại tướng có thể mời một nhà sư ăn mặc xòang xỉng như thế này đến ăn tối. Ông ta trọng thể mời một vị Đại trưởng lão rất được kính nể là I-hsiu đến căn cứ của chúng tôi dự bữa tiệc long trọng tối nay, không phải là ông. Ông cút ngay”
I-hsiu không thể thuyết phục 2 anh lính rằng ông ta thật sự là khách mời, vì vậy ông trở về chùa và thay đổi bộ y mới đến dự bữa ăn tối. Ông quay trở lại căn cứ quân đội, hai anh lính nhìn ông như một vị thánh, và đón ông trong niềm vinh dự.
Trong bữa ăn, Tu Sĩ I-hsiu ngồi trước bàn đầy thức ăn, thay vì ông cho thức ăn vào miệng, ông lại gắp thức ăn cho vào tay áo. Vị Đại tươńg tò mò và thì thầm với ông ta:
“Rất là không phải. Ngài có muốn đem thức ăn về chùa không? Tôi sẽ đặt nhà bếp chuẩn bị vài món cho Ngài mang về”
“Không” Vị Đại trưởng lão trả lời. “Khi tôi đến đây, lính của ông không cho tôi vào, đến khi tôi thay cái y mới này tôi mới được phép vào. Ngài không có mời tôi mà là ngài mời y của tôi. Vì vậy y của tôi được ăn chứ không phải tôi.”
Ngài đại tướng, “…………”
MỖI NGAY MỘT
CAU CHUYỆN THIỀN LƯU TRỮ