Cứ 10 năm thì những vị tu sĩ trong tu viện được phép phá   bỏ lời nguyện về sự giữ im lặng trong khi tu tập, được phép nói hai chữ. Rồi 10   năm đi qua, một người tu sĩ được có cơ hội đó lần thứ nhất.
                              Ông ta suy nghĩ   trong một giây, nhìn vào mắt của vị tu sĩ trưởng và nói:
              "Cơm dở"
                              Rồi 10 năm   kế tiếp, đến lượt ông ta được nói lần nữa. Vị tu sĩ đến gặp vị tu sĩ trưởng và   nó: 
              "Giường cứng."
                              Mười năm kế tiếp, đó là một ngày vĩ đại, vị tu sĩ nhìn vị   tu sĩ trưởng trừng trừng thật lâu và nói: 
              "Bỏ tu."
              "Tốt, tôi không ngạc   nhiên", vị tu sĩ trưởng nói. "Bạn đã phàn nàn mãi kể từ khi bạn đến đây" 
                  
MỖI NGAY MỘT 
              CAU CHUYỆN THIỀN LƯU TRỮ