TRANG TRƯỚC

 

 

 

 

 

 

 

 

MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN THIỀN

18 Tháng Ba


Người Thừa Tự

Một vị Thiền Sư lớn tuổi sức khoẻ thì đã yếu. Biết mình cái chết kề cận, Thiền Sư loan báo với tất cả tăng sĩ rằng ông có thể viên tịch sớm y áo và bình bát sẽ được trao cho người trụ trì kế tiếp của tu viện. Sự chọn lựa của ông, ông nói, sẽ dựa trên cuộc thi. Mọi người thăm hỏi sự bổ nhiệm đòi hỏi biểu lộ sự một trí tuệ tinh thần thông thái do đệ trình một bài thơ. Một vị tăng trưởng, một người được coi như hiển nhiên là người thừa tự, đã đệ trình bài thơ của mình mà được coi là thanh tịnh và sâu sắc . Tất cả tu sĩ đoán rằng Ngài sẽ là người lãnh đạo mới của họ. Tuy nhiên, buổi sáng ngày hôm sau một bài thơ khác xuất hiện trên tường trong hành lang, hình như là được viết trong đêm khuya của đêm hôm đó. Nó đã gây ấn tượng sâu sắc cho mọi người với lời lẽ thanh lịch và sự uyên thâm nhưng không ai biết tác giả là ai. Nhất định tìm người này, vị trưởng lão bắt đầu thẩm vấn tất cả các tăng sĩ. Một sự kinh ngạc cho vị trưởng lão, sự điều tra dẫn tới một người thường im lặng làm việc ở dưới nhà bếp xay gạo cho bữa ăn. Nghe được tin, người tăng trưởng ganh tị và cùng với những đồng bạn âm mưu giết đối thủ của mình. Bí mật, vị trưởng lão đã trao truyền y áo và bình bát của mình cho người tăng sĩ xay bột gạo, người này nhanh chóng rời khỏi tu viện, về sau trở thành vị Thiền Sư lừng danh khắp nơi.

 zen storiesMỖI NGAY MỘT CAU CHUYỆN THIỀN LƯU TRỮ

dieuphapTRANG CHINH

 

Successor

The old Zen master's health was fading. Knowing his death was near, he announced to all the monks that he soon would be passing down his robe and rice bowl to appoint the next master of the monastery. His choice, he said, would be based on a contest. Anyone seeking the appointment was required to demonstrate his spiritual wisdom by submitting a poem. The head monk, the most obvious successor, presented a poem that was well composed and insightful. All the monks anticipated his selection as their new leader. However, the next morning another poem appeared on the wall in the hallway, apparently written during the dark hours of the night. It stunned everyone with it's elegance and profundity but no one knew who the author was. Determined to find this person, the old master began questioning all the monks. To his surprise, the investigation led to the rather quiet kitchen worker who pounded rice for the meals. Upon hearing the news, the jealous head monk and his comrades plotted to kill their rival. In secret, the old master passed down his robe and bowl to the rice pounder, who quickly fled from the monastery, later to become a widely renowned Zen teacher.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

TRANG SAU