Vị Thiền Sư nhìn thấy năm thiền sinh trở về từ chợ, họ đạp chiếc xe đạp của họ. Khi họ xuống xe, Thiền Sư hỏi những thiền sinh,
"Tại sao các anh lại đi xe đạp của các anh?"
Vị thiền sinh thứ nhất trả lời, " Chiếc xe đạp chở túi khoai tây. Con hoan hỉ là không phải mang túi khoai tây trên lưng con!"
Vị Thiền Sư ngợi khen vị thiền sinh này, ông nói, "Con là một người thông minh. Khi con trở về già, con sẽ không bị còng lưng, giống như ta."
Người thiền sinh thứ hai trả lời, "Con yêu thích nhìn những hàng cây và những cánh đồng khi con đạp xe trên con đường."
Vị thiền sư khen ngợi vị thiền sinh thứ hai, "Tầm mắt của con được mở rộng và con nhìn thấy vạn vật."
Người thiền sinh thứ ba trả lời, "Khi con đạp xe đạp của con, con hoan hỉ tụng , Namo Buddho, Namo Budho, Namo Budho"
Vị thiền sư khen ngợi người thiền sinh thứ ba, "Con sẽ có thể đưa tâm vượt qua được biển sanh tử."
Người thiền sinh thứ tư trả lời, "Khi đạp xe đạp của con, con sống hoà hợp với mọi loài."
Vị thiền sự hài lòng và nói, "Con đi xe đạp trên con đường cao thượng của sự không hãm hại."
Người thiền sinh thứ năm trả lời, "Con đi xe đạp của con để đi xe đạp của con."
Vị thiền sư đến bên và ngồi xuống tại đôi chân của thiền sinh thứ năm và nói, "Ta là đệ tử của con."
MỖI NGAY MỘT
CAU CHUYỆN THIỀN LƯU TRỮ