| 
      
     |   
       ĐỀ ÁN TRONG THÁNG 
      SỰ  CHẾT  
      Tháng Chín, 2009 
 
  
	  
	  
	  
      
        
        
          | 
              Nghiệp Lực và Sư Chết  
            TT Tuệ Siêu và TT 
            Giác Đẳng giảng 
            TT Giác Đẳng: Ngài Ledi Sayadaw là một vị cao 
            tăng cận đại của Miến Điện, Ngài dạy rằng; quan niệm về nghiệp của 
            nhân gian, thường th́ người ta nói, bàn luận, và tin tưởng, nó mang 
            tính phổ quát, nhưng ít khi người ta chịu hiểu vấn đề với một cách 
            tường tận, do vậy thường gây ra nhiều sự hiểu sai. Hôm nay chúng ta 
            nh́n sự chết qua khía cạnh rất đặc biệt đó là nghiệp báo. Chúng ta 
            t́m những sự thể hiện của nghiệp ở trong đời sống và dẫn đến sự kết 
            thúc cuộc sống của chúng ta như thế nào.  
            Mở đầu với phần: sống trường thọ hay chết yểu. Hai điều này mới 
            nghe qua th́ rất b́nh thường trong đời sống của chúng ta. Con người 
            sanh ra không phải ai cũng sống có tuổi thọ đồng đẳng với nhau. 
            Chúng ta không phải là một bó đũa bán ở ngoài chợ được sản xuất theo 
            tính cách kỹ nghệ, mà chúng ta giống như những chiếc đũa của người 
            dân quê ngày trước, có chiếc dài có chiếc ngắn. Đời sống con người, 
            chúng ta không hẹn nhau để cùng đến với cơi đời này, và khi ra đi 
            th́ chúng ta vốn đă không có lời nguyện ước với nhau là ai đi trước 
            người đi sau. 
   |  
        
           Xem tiếp: Nghiệp Lực và Sư Chết 
  |   
			
			
			
      
        
        
          | 
              Tánh Chất Của   Nghiệp   
            TT Tuệ Siêu và TT 
            Giác Đẳng giảng 
            TT Giác Đẳng: Trong tuần lễ chúng ta thảo luận   chung quanh đề tài về nghiệp, một điểm mà chúng ta ít nhất cũng phải đồng ý với   nhau đó là quan niệm thường thức của chúng ta về nghiệp tương đối rất đơn giản.   Trong lúc những lời dạy của Đức Phật về điều này thì hết sức tế nhị khúc chiết.   Ví dụ như trong đề tài ngày hôm nay, thật ra thì chúng ta khó đưa ra một đề tài   cho phù hợp với nội dung của bài giảng này, có thể nói như vậy. Khi mà nói đến   nghiệp và quả của nghiệp được trổ như thế nào thì chúng ta sẽ thấy được một sự   gay cấn giữa quá khứ và hiện tại, nhiều yếu tố gọi là tiền định tức là yếu tố đã   được quyết định từ xưa từ nhiều đời nhiều kiếp và những yếu tố hiện tại này.   Chúng ta hay có khuynh hướng là đặt trọng tâm hay là chúng ta quy hết tất cả mọi   thứ vào một góc, một hướng. Ví dụ có những người tin vào số mạng thì chỉ tin vào   số mạng thôi. Có những người không tin số mạng thì phủ nhận tất cả. Thì ở đây là   một điểm rất tế nhị, bởi vì sao? Bởi vì sự tu tập của chúng ta dựa trên sự lãnh   hội này. Nếu tất cả mọi thứ đã an bày, không thể thay đổi, thì sự tu tập không   có ý nghĩa. Nhưng nếu trong sự tu tập chúng ta nghĩ rằng, chúng ta sẽ làm tất   cả, sẽ xắp đặt tất cả mà không chịu ảnh hưởng gì bởi quá khứ, thì cũng là con   đường cực đoan khác.              
  
             |  
        
           
          Xem tiếp: Tánh Chất Của   Nghiệp   
           |   
			
			
					
			
      
	  
        
        
          | 
              Niệm Chết  
            TT 
            Giác Chánh (Sư Trưởng) 
            Thường những người không tu tập rất sợ khi nói về 
            sự chết. Tôi có xem phim nói về nhà ngoại cảm Phạm Thị Bích Hằng. 
            Sau sự kiện bị chó dại cắn, có hiện tượng ngoại cảm xuất hiện nơi 
            cô. Cô thấy một ông cụ trong xóm thời gian sống không c̣n lâu nên cô 
            báo cho ông cụ biết. Ông cụ vốn thân trong làng nghe như vậy cho 
            rằng cô này ác độc trù rủa, ông vác cây đập làm cô phải chạy về nhà. 
            Tôi trích ngang câu chuyện này để nói rằng, cụ ông này đă già rồi 
            nhưng khi nói đến cái chết, sợ đến nổi lấy roi rượt đập đứa cháu 
            trong làng. Sự thật đúng ngày giờ đó ông cụ cũng chết, đó là một 
            trong những điều làm cho cô Phạm Thị Bích Hằng nổi tiếng v́ những 
            điều cô nói là có. Quả thật cái chết ai cũng sợ. Có vài Phật tử khi 
            tôi khuyên họ niệm sự chết th́ họ từ chối nói chừng nào chết th́ hay 
            chứ nghe nói vậy không c̣n muốn làm ăn ǵ cả. Sự thật những người 
            không chuẩn bị trước, khi cái chết đến khiếp đảm sợ hăi và chính sự 
            khiếp đảm sợ hăi đó đưa tái sanh vào trong cảnh giới đau khổ. C̣n 
            người chấp nhận sự thật như vậy, nhớ đến sự chết sẽ b́nh tỉnh khi 
            cái chết đến.  
               |  
        
           Xem tiếp: Niệm 
        Chết......
  |   
      
        
        
          | 
              Quyên sinh có thể gọi là buông bỏ tất cả không? 
             
            TT 
            Giác Chánh (Sư Trưởng) 
            Điều này xin trả lời là 
            người nào chưa giai đoạn diệt tận phiền năo để chấm dứt khổ đau, 
            người đó nghĩ đến sự đoạn tận quyên sinh th́ không là buông bỏ giống 
            như vị A La Hán Thánh Nhân giải thoát, vị ấy c̣n bị nhiều cái quả 
            khổ về sau. Có những sự giải thích rằng một người tự tử như vậy th́ 
            có thể 500 kiếp không được sanh làm người. C̣n trong chánh kinh th́ 
            chúng tôi có được thấy khi có một vị tỳ kheo Ngài Gocaka dùng dao 
            cắt cổ tự tử nhưng ngay lúc đó th́ biết ḿnh chưa phải là vị A La 
            Hán v́ thân đau nhức quá, v́ nhờ sợ hăi mới biết ḿnh chưa phải là 
            vị A La Hán, vị này cố gắng thực hành cho phát triển thiền quán sẽ 
            được đắc đạo quả ngay trong lúc đó và đắc túc mạng.   |  
        
           Xem tiếp:Quyên sinh có thể gọi là buông bỏ tất cả 
            không?.
  |   
      
      
        
        
          | 
               VôThường qua cái nh́n của Khoa Học  (TT Giác 
            Đẳng giảng) 
            trong bài nói chuyện về hiện tượng vô thường, Hopskin c̣n có một 
            bằng chứng khác từ thưở xa xưa nền văn minh của Hy Lạp cũng sản sinh 
            ra những bậc hiền triết  và những người này đều đồng ư rằng 
            cuộc sống không đứng yên một chỗ, như một ṣng suối chảy như một 
            ḍng sông lững lờ đi qua mắt chúng ta. Thấy con sông đó thấy ḍng 
            suối đó, nhưng thật sự nó là một lưu lộ bất tận không ngừng nghỉ. 
            Khi nghĩ về một ḍng sông nghĩ về một ḍng suối th́ điều đó giống 
            như cuộc sống của mỗi chúng ta ở tại đây và của cả thế giới này. 
            Nó vốn không đứng lại và nó vốn không có khả năng giữ cái nguyên 
            trạng của nó, măi măi như vậy. Bài học đó thật sự rất quan 
            trọng. Quan trọng hơn bất cứ bài học nào khác. Bởi v́ chúng ta 
            có một chút ngưỡng cầu, mơ ước một cuộc sống an lập, an cư mới lạc 
            nghiệp, chúng ta mơ ước cuộc sống không có xáo trộn không có đổi 
            dời. Cho dù đôi khi con người cũng muốn có thay đổi nhưng hầu hết 
            chúng ta mong rằng t́nh yêu sẽ măi măi như vậy, sức khoẻ sẽ măi măi 
            như vậy, cuộc sống chung quanh sẽ măi măi tốt đẹp như vậy. Chúng ta 
            sợ cái đau ḷng, chúng ta sợ cái bất trắc, chúng ta sợ cái đổi thay 
            và chúng ta run rẩy trước tử thần. Nhưng không phải những điều đó 
            khiến cho chúng ta tránh được những thứ đó. Tất cả chúng ta, hoặc 
            sớm hoặc muộn hoặc cách này hoặc cách kia rồi cũng phải đi qua nhịp 
            cầu sanh-tử, rồi cũng phải đi qua và đối diện với những ǵ chúng ta 
            không vừa ḷng.  
               |  
        
          | Xem tiếp: Vô Thường qua cái nh́n của Khoa 
            Học............  |   
			
			
			
      
      
        
        
          | 
               Phật Giáo có tin rằng con người có linh hồn không 
            ?
  
            TT Giác Đẳng giảng  
            Thưa qúi Phật tử, khi chúng ta nói có hay không th́ 
            chúng ta nên định nghĩa rơ chữ linh hồn gọi là cái ǵ? Đạo Phật có 
            đề cập đến hai phần gọi là thân và tâm như chúng ta nghe chữ "Rupa" 
            hay "Nama" trong thuật ngữ gọi là "Danh" và "Sắc" mà chúng ta gọi là 
            "Thân" và "Tâm". Chữ tâm trong đạo Phật là một trạng thái có thay 
            đổi ví dụ như có khi vui có khi buồn, và tâm tư của một con người có 
            thể rất hiền thiện trong giai đoạn này và trong một giai đọan khác 
            th́ nó có thể biến trạng đi nó sẽ trở thành một trạng thái hung 
            hăn. 
            Th́ quan niệm về linh hồn, nếu linh hồn là cái ǵ 
            không thay đổi, linh hồn là cái ǵ trường cửu th́ linh hồn có phần 
            hơi khác với "Tâm" của đạo Phật. Và thưa qúi vị, trong một quan niệm 
            khác về linh hồn, linh hồn là một trạng thái hằng cửu, nghĩa là chỉ 
            một trạng thái thôi, c̣n cái tâm trong đạo Phật nó là một tiến tŕnh 
            được kết nối bởi nhiều sát na (đơn vị tâm pháp), và như vậy điểm này 
            chữ tâm có khác một số với linh hồn 
               |  
        
           Phật Giáo có tin rằng con người có linh hồn không 
             |   
			
			
			
			
			
      
      
        
        
          | 
                Học Cách Chết  
            Brother David Steindl - Rast/Tạp chí Porabola 
             
            Nguyễn 
            Văn Hoà trích dịch 
            Điểm duy nhất người ta có thể bắt đầu 
            nói về bất cứ điều ǵ, kể cả sự chết, là khi người ta t́m thấy chính 
            ḿnh. Và đối với tôi đây như là một tu sĩ theo ḍng Benedictine. 
            Trong các quy luật của gịng thánh Benedict, từ ngữ "chết" luôn luôn 
            rất quan trọng, bởi v́ một trong những điều mà thánh Benedict nhắc 
            tới là "khí cụ của những việc tốt" [có nghĩa là các phương pháp tiếp 
            cận cơ bản trong cuộc sống hàng ngày của tu viện]—là thấy sự chết 
            trước mắt bất cứ lúc nào. Lần đầu tiên khi tôi duyệt qua quy luật và 
            truyền thống của ḍng thánh Benedictine, điều đó là một trong những 
            câu căn bản có sức thu hút và gây ấn tượng cho tôi nhiều nhất. Nó 
            đ̣i hỏi tôi kết hợp nhận thức về sự chết vào đời sống hàng ngày, v́ 
            đó chính là điều thực sự có tầm quan trọng. Điều thiết yếu không 
            phải là nên nghĩ đến vào giờ phút cuối của con người, hay nghĩ đến 
            sự chết là một hiện tượng của cơ thể; đó là cái nh́n của từng phút 
            một trong cuộc sống, nh́n về sự chết ở chân trời, và đó là sự đ̣i 
            hỏi để kết hợp sự. nhận thức về cái chết vào trong từng phút một để 
            sự sống trở nên đầy đủ ư nghĩa.
   |  
        
           
            Xem tiếp:  Học Cách 
        Chết | 
          
      
			
			
      
        
        
          | 
               BƠI TRONG BIỂN CẢ CỦA VÔ 
MINH
  
            Ư niệm về sự chết của Thiền - Conrad Hyersast/Tạp chí 
            Porabola  
            Minh 
            Hạnh Việt dịch 
            Theo truyền thống b́nh đẳng giữa sự 
            toàn hảo của con người với sự mất mát của tự ngă, cái chết th́ không 
            phải là vấn đề, đó chỉ là vấn đề đối với những người muốn duy tŕ 
            bản ngă của ḿnh và muốn có ư thức măi măi. Lo lắng thái quá về cái 
            chết là nguyên nhân chính làm cho người ta mất đi bản ngă, sự liên 
            tục và thực chất mơ hồ của nó, và tất cả những khía cạnh tồn tại này 
            tùy thuộc vào sự thay đổi và phân hủy. Tuy nhiên để được thoát khỏi 
            cái tôi, để thoát khỏi sự đấu tranh và bám víu tuyệt vọng của nó, để 
            thoát khỏi sự "phiền năo" và "gây thiệt hại," của nó, th́ phải thoát 
            khỏi sự sợ hăi của cái chết, v́ những nghiệp chướng đen tối của 
            những hành vi tội lỗi ẩn núp dưới bóng của cái tôi . Ít nhất là 
            những người Phật tử nên thấy nó như thế nào.
 
   |  
        
           Xem tiếp: BƠI TRONG BIỂN CẢ CỦA VÔ 
            MINH |   
			
			
      
        
        
          | 
                Sự  Chết Trong Truyền Thống Phật Giáo 
             
            Cuộc đàm luận về Phật Giáo Tây Tạng và Phật Giáo Phương Tây do tạp chí Parabola   phỏng vấn Ngài Gomang Khen Rinpoche về sự chết trong truyền thống Phật giáo  
            Minh 
            Hạnh trích dịch 
            Gomang Khen Rinpoche sanh tại Kham, Tây Tạng, năm 13 tuổi trở   thành tu sĩ tại tu viện Pashod Monastery, là nơi nổi tiếng xuất sắc trong việc   đào tạo nguyên tắc đạo đức triết học. Sau một đời học tập trong các phân khu Tây   Tạng về kiến thức-logic, Trí Tuệ Siêu Việt, Triết Học Trung Đạo, Siêu Hình Học   và Đạo Đức Học, Rinpoche đã nhận được những giải thưởng cao nhất trong các   trường cao đẳng tu viện Phật giáo. Tiếp sau giai đọan khó khăn sau khi Trung   cộng xâm lược, Ngài Gomang Khen Rinpoche được Đức Dalai Lama chỉ định làm trụ   trì trường đại học Gomang College, trong trách nhiệm dạy dỗ những tu sĩ Phật   giáo tương lai. Hiện nay Ngài 62 tuổi, Ngài được coi là vị Tiến Sĩ của Tantric   Studies, nhưng con đường đạo của Ngài thì không ngắn và không phải dễ dàng: với   41 năm tu học và 10 năm tha hương trước khi Ngài trở thành vị trụ trì. 
            Sau đây là cuộc phỏng vấn Ngài Gomang Khen Rinpoche về sự chết   trong truyền thống Phật giáo.                |  
        
           
          Xem tiếp: Sự Chết Trong Truyền Thống Phật Giáo | 
          
			
			
			
			
			
			
      
        
        
          | 
              Chúng ta phải làm ǵ khi 
            đối diện với cái chết ?  
            TT Tuệ Siêu giảng  
            Chúng 
            ta phải làm ǵ khi đối diện với cái chết”, câu hỏi đó và câu hỏi này 
            rất hay. Nhưng trong hai câu hỏi chúng tôi xin được tŕnh bày cả hai 
            ư. Trước nhất là chúng ta làm ǵ khi đối diện với cái chết, chúng ta 
            nên suy nghĩ hay chúng ta nên cầu nguyện.  Ở đây Đ ức Phật dạy 
            rằng,  “sabbe sattā marissanti maranantam.hi j́vitam.” “ Tất 
            cả chúng sanh đều sẽ chết”.  chắc chắn khi đối diện với cái chết 
            tâm của chúng ta sẽ bị rối loạn, có sự lo sợ như là chúng ta sắp 
            chuẩn bị chuyến đi xa vĩnh viễn không bao giờ trở lại căn nhà này 
            nữa. Tất nhiên lúc đó với tâm trạng bị rối tung lên và sợ hăi. Thế 
            cho nên ở đây điều này chúng ta có thể dựa vào kinh điển, những lời 
            dạy của Đức Phật và trong đời sống hằng ngày chúng ta khéo tu tập để 
            trở thành thường cận y duyên. Thí dụ chúng ta thường xuyên tu tập 
            quán niệm, thường xuyên an trú với chánh niệm.  
               |  
        
           Xem tiếp: Chúng ta phải làm ǵ khi đối diện 
            với cái chết ? |   
			
			
			
      
			
			
			
      
      
      
      
        
        
          | 
              Có thân nhân quá văng nên làm phước như lễ trai 
            tăng cúng dường đề hồi hướng cho thân bằng quyến thuộc được siêu 
            thoát, th́ phải chuẩn bị như thế 
            nào?
  
            TT Giác 
            Đẳng: Thật ra th́ đối với người Phật tử chúng ta nên có một 
            chút phân biệt về sự cúng tế của nhân gian và cách tạo phước để hồi 
            hướng của người Phật tử. Sự tạo phước của người Phật tử không thuần 
            là lễ nghi. Lễ nghi chỉ làm đẹp trang nghiêm, làm cho tâm chúng ta 
            hoan hỉ thêm. Nhưng điều chính là chúng ta tạo những phước lành. Để 
            tạo phước lành th́ Đức Phật Ngài đưa ra những pháp khi chúng ta thực 
            hành th́ tạo ra những phước báu và do phước đó chúng ta có thể hồi 
            hướng cho thân nhân đă quá văng. Ví dụ như trong 10 pháp phước báu 
            là bố thí, tŕ giới, thiền định, cung kính, phục vụ, thính pháp, 
            thuyết pháp, tùy hỉ phước, hồi hướng phước v.v...
   |  
        
           Xem tiếp: Có thân nhân quá văng nên làm 
            phước  |   
      
      
        
        
          | 
              làm thế nào để sống một cuộc đời đầy đủ để chuẩn bị 
            cho cái chết mà không bỏ mất đi thời gian qúi báu v́ ta không thể có 
            một ngày đến  
            Sư Uyên Minh giảng  
              
            có một cách duy nhất để tận dụng từng phút từng 
            giây của đời sống này chính là sự tỉnh giác trong từng giây từng 
            phút. Nói một cách chuyên môn hơn, đời sống của một hành giả Tứ Niệm 
            Xứ chính là đời sống trọn vẹn nhất, tranh thủ từng phút từng giây. 
            Ḿnh khác xác chết ở một chỗ là ḿnh có đi, có đứng, có nằm, có 
            ngồi, nhưng nếu ḿnh không có tỉnh thức th́ ḿnh sẽ giống xác chết ở 
            chỗ đi đứng nằm ngồi mà không biết ḿnh đi đứng nằm ngồi, như vậy 
            th́ ḿnh chỉ khác xác chết là ḿnh có nhúc nhích, có cử động, có ăn, 
            có uống trên h́nh thức nhưng về nội dung th́ ḿnh không biết ḿnh 
            làm cái ǵ hết. Điều khác biệt giữa một Phật tử có tu tập thiền quán 
            có tu tập chánh niệm, với một người không có tu tập ở chỗ là sống 
            biết ḿnh sống, hít thở biết ḿnh hít thở tùy theo căn duyên mỗi 
            người. Có người th́ thích hợp với sự tỉnh giác trong hơi thở, có 
            người th́ thích hợp với sự tỉnh giác ở trong tâm trạng, có người th́ 
            thích hợp với sự tỉnh giác ở trong đời sống cảm thọ.  
            Đức Phật dạy ḿnh bốn pháp niệm xứ tức là bốn căn 
            bản để mà sống tỉnh thức. 
            
 
  |  
        
           Xem tiếp: Chuẩn bị cái chết............  |   
      
      
        
        
          | 
               Ư Nghĩa Của Việc Cầu Siêu 
             
            TT 
            Chánh Minh:   Đề tài hôm nay xin nói về ư 
            nghĩa của cầu siêu.  Định luật vô thường th́ chúng ta ai cũng 
            biết rồi, hữu sinh là hữu tử, đă có sinh ra th́ một sự kiện là phải 
            có từ giả nơi đang sống để ra đi ở cảnh giới khác, đó là một điều 
            tất nhiên cho tất cả mọi chúng sinh.  Chí đến Đức Phật hay bậc 
            thánh A La Hán cũng đều phải chịu định luật vô thường này.  
            Nhưng ở đây chúng ta có nghi thức cầu siêu, th́ sự cầu siêu mang ư 
            nghĩa nào?  ...  
               |  
        
           Xem tiếp: Ư Nghĩa Của Việc Cầu Siêu 
            ........... |   
			
			
			
        
        
          | 
               Người niệm Phật cầu sanh về tịnh độ, sau khi chết 
            được Phật rước về cơi cực lạc. Người tu thiền không cầu sanh về cơi 
            nào, sau khi chết sẽ được di về đâu?
  TT Giác Đẳng 
            Trước nhất, phải nói thẳng rằng những người Phật tử 
            về sau nầy quan trọng nhiều đến những ǵ xảy ra cho chúng ta sau khi 
            chết. Tuy vậy, nếu chúng ta đọc kinh sách thời xưa th́ chúng ta biết 
            rằng người Phật tử thờ Phật quan trọng những ǵ ḿnh đang sống ở 
            trong kiếp nầy nhiều hơn kiếp sau. Một lần Đức Phật giảng cho những 
            người dân ở Kalama, Ngài có nhắc một điều cho những người Kalama 
            rằng nếu một người đă làm thiện, sống với một nội tâm trong sạch 
            không tham, không sân, không si, hay một nội tâm an trú vào thiện 
            pháp th́ người đó biết chắc rằng bước đi kế tiếp sẽ tốt đẹp, họ 
            không phải lo lắng về đời sau. Điều nầy cũng có thể là một tinh thần 
            rất căn bản của những Phật tử vào thời Đức Phật, buổi sơ thời của 
            Chánh Pháp, những thời kỳ đó con người chú trọng vào kiếp nầy hơn là 
            kiếp sau. Mặc dù qua những câu chuyện của kinh Bổn Sanh th́ chúng ta 
            biết rằng có luân hồi, có đời trước có đời sau nhưng hành giả không 
            quan trọng lắm về điểm nầy. . 
              
             |  
        
           Xem Tiếp:Người niệm Phật cầu sanh về tịnh độ, 
             |   
			
			
      
      
        
        
          | 
               Trầm Tư Sanh Tử -Mỗi Ngày chiêm nghiệm một câu về  Sự Chết 
             
              TT Giác Đẳng - Kinh Pháp Cú kệ ngôn 16 
               
            Có thể qúi Phật tử thường nghĩ rằng cuộc sống của chúng ta là một sự cộng trừ nhân chia, nếu muốn đánh giá một người nào thì phải đánh giá toàn diện đời sống của họ chứ mình không thể nói một giai đoạn được hay một lúc được. Tuy vậy theo trong kinh Phật thì nghiệp báo có những giai đoạn đặc biệt quan trọng hơn những giai đoạn khác, trong những giây phút sau cùng gọi là cận tử nghiệp, giây phút lâm chung nó lại là một nhịp cầu để tiếp nối cho đời sống kế tiếp, nếu chúng ta rời bỏ thế giới này trong tâm tư buồn bã hối tiếc sân hận thì tâm tái sanh sẽ như vậy, nếu chúng ta rời bỏ thế giới này bằng tâm tư trong sạch tốt đẹp thì nó ảnh hưởng đến chúng ta một cách khác. 
            Ngài Bhuddaghosa ví dụ trong cuốn Thanh Tịnh Đạo: một chuồng chứa đầy bò khi mở cửa thì con bò nằm gần cửa nhất sẽ đi ra trước nhất. Một người hiểu đạo thường trong giây phút lâm chung đa phần là người ta thường có được sự hộ niệm, có sự trợ duyên để giữ được tâm trong sạch, ở giờ phút đó khi đối diện với cái chết những trạng thái thường đến với chúng ta là sự sợ hãi phải đối diện với tử thần hay là sự tiếc nuối tài sản hay quyến luyến con cái, hoặc giả chúng ta buồn bực bởi vì việc đó người ta không làm theo y’ mình v.v…. thì phải nói rằng trong cơn bịnh hoạn, trong lúc chúng ta sắp chết thường là chúng ta rời bỏ thế giới này sau một lúc vật vã với bịnh hoạn của cơ thể lúc bấy giờ tâm tư của chúng ta thường rối loạn, có khi sợ hãi,có khi rất phiền muộn. 
  
             |  
        
           
          Xem Tiếp:Trầm Tư Sanh Tử 
             | 
          
			
			
			
			
      
      
        
        
          | 
               Bài Học Từ Sự Chết
  Ḥa Thượng Silananda Tỳ Kheo Khánh Hỷ soạn 
            dịch 
            Hôm nay, tất cả các bạn tụ họp trong giảng đường 
            này để hồi hướng công đức đến những thân nhân quá văng, nhưng trước 
            hết chúng ta phải biết sự chết là ǵ.  
            Theo nghĩa thông thường chết là chấm dứt cuộc sống. 
            Và v́ cuộc sống, bản thân nó, là giả tạm, nên sự chết cũng vậy. 
            Những ai đă qua đời th́ cũng đang sống đời sống mới của họ. Sự sống 
            đi liền ngay sau sự chết. Người sống đời sống mới này cuối cùng sẽ 
            gặp cái chết trở lại. Sau khi chết có tái sanh, rồi lại chết, lại 
            tái sanh... cứ như thế tiếp diễn măi. Đó là điều mà chúng ta gọi là 
            ṿng tái sinh (Samsara, Ta bà) sinh, sinh, tử, tử... vô cùng vô 
            tận 
               |  
        
           Xem Tiếp:Bài Học Từ Sự Chết, 
             |   
			
			
			
      
      
        
        
          | 
               Già Và Chết  
            Ḥa thượng P.A. Payutto - 
            Mỹ Thanh dịch  
            Già và cái chết là những hiện tượng thiên nhiên. Theo quy luật 
            thiên nhiên, tất cả các sự vật duyên khởi đều vô thường và phải bị 
            biến đổi, tùy thuộc vào sự chi phối của nguyên nhân, và điều kiện. 
            Bắt cứ cái ǵ có khởi đầu đều phải có kết thúc. 
            Đời sống của tất cả chúng sinh, sau khi được sanh 
            ra là phải chịu biến đổi vơí sự kiếm khuyết của các giác quan. Cái 
            chết chỉ là một sự thay đổi, sự chấm dứt đời sống ở nơi nầy; sự tan 
            ră của các tế bào, sự vất bỏ của thân xác nầy. Mặc dầu theo luật 
            thiên nhiên, Già và Chết là một sự thật hiển nhiên của đời sống con 
            người. Trên mặt tâm lư, thường th́ Già và Chết tượng trưng cho sự 
            mất mát, hết hy vọng, một ngă rẻ đi vào bóng tối với sự hiện diện 
            của sợ hăi, lo lắng. Dù vậy, tuổi già cũng có thể là một cơ hội để 
            "trưởng thành", và cái chết là một sự giải thoát. Ít ra, một người 
            khi có được đời sống tốt đẹp và có ư nghĩa; lúc chết ít nhất cũng sẽ 
            không bị hoang mang mà c̣n có thể được giải thoát ngay lúc ấy. 
               |  
        
           Xem tiếp: Già Và Chết 
         |   
      
      
      
    
      
       
 
  
      
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
         
  | 
      |