At Savatthi.

Nhơn duyên ở Sàvatthi.

 

There Ven. Sariputta addressed the monks: "Friends!"

Tại đấy, Tôn giả Sàriputta gọi các Tỷ-kheo: Này các Hiền giả Tỷ-kheo.

 

"Yes, friend," the monks responded.

Thưa vâng, Hiền giả. Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Tôn giả Sàriputta.

 

Ven. Sariputta said:

Tôn giả Sàriputta nói:

 

"Friends, just now as I was withdrawn in seclusion, this train of thought arose to my awareness: 'Is there anything in the world with whose change or alteration there would arise within me sorrow, lamentation, pain, distress, & despair?'

Ở đây, này các Hiền giả, trong khi tôi độc trú tĩnh cư, tâm tưởng tư duy như sau được khởi lên: "Có cái ǵ trong đời, khi bị biến hoại, trạng huống đổi khác, có thể khởi lên nơi ta sầu, bi, khổ, ưu, năo?".

 

Then the thought occurred to me: 'There is nothing in the world with whose change or alteration there would arise within me sorrow, lamentation, pain, distress, & despair.'"

Rồi này các Hiền giả, tôi suy nghĩ: "Không có cái ǵ trong đời, khi bị biến hoại, trạng huống đổi khác, có thể khởi lên nơi ta, sầu bi khổ ưu năo".

 

When this was said, Ven. Ananda said to Ven. Sariputta:

Khi được nói vậy, Tôn giả Ananda nói với Tôn giả Sàriputta:

 

"Sariputta my friend, even if there were change & alteration in the Teacher would there arise within you no sorrow, lamentation, pain, distress, or despair?"

Bậc Đạo Sư, này Hiền giả Sàriputta, khi bị biến hoại, trạng huống đổi khác, có thể khởi lên nơi Hiền giả sầu, bi, khổ, ưu, năo.

 

"Even if there were change & alteration in the Teacher, my friend, there would arise within me no sorrow, lamentation, pain, distress, or despair. Still, I would have this thought: 'What a great being, of great might, of great prowess, has disappeared! For if the Blessed One were to remain for a long time, that would be for the benefit of many people, for the happiness of many people, out of sympathy for the world; for the welfare, benefit, & happiness of human & divine beings.'"

Bậc Đạo Sư, này Hiền giả Ananda, khi bị biến hoại, trạng thái đổi khác, không có thể khởi lên nơi ta sầu bi khổ ưu năo. Nhưng ta có thể suy nghĩ: "Mong rằng bậc Đại Thế Lực, bậc Đạo Sư có đại thần thông, có đại uy lực chớ có biến diệt! Nếu bậc Thế Tôn ấy an trú lâu dài, thời như vậy thật là hạnh phúc cho quần sanh, thật là an lạc cho quần sanh, v́ ḷng từ mẫn cho đời, v́ lợi ích, v́ hạnh phúc, v́ an lạc cho chư Thiên và loài Người".

 

"Surely," [said Ven. Ananda,] "it's because Ven. Sariputta's I-making & mine-making and obsessions with conceit have long been well uprooted that even if there were change & alteration in the Teacher, there would arise within him no sorrow, lamentation, pain, distress, or despair."

Như vậy đối với Tôn giả Sàriputta, ngă kiến, ngă sở kiến, ngă mạn, tùy miên được khéo đoạn trừ đă lâu ngày. Do vậy, đối với Tôn giả Sàriputta, dầu cho bậc Đạo Sư có biến hoại, trạng huống có đổi khác, cũng không khởi lên sầu, bi, khổ, ưu, năo.

 

See also: DN 16; SN 47.13.