Một ngày kia có một người rất là ác chết đi và xuống địa ngục. Ông ta được đưa đến trước vua Diêm Vương (King Yama), ông ta van nài Diêm Vương.
"Kính tâu Diêm Vương xin Ngài hãy từ bi thương xót mà khoan dung cho con, bởi vì con luôn luôn niệm Namo Amitabha Buddha."
"Nhà ngươi có thể cho ta biết những việc thiện gì mà ngươi đã làm khi ở trên trái đất không, nếu mà nhà ngươi có thể kể được thì ta sẽ cho nhà người lên thiên đàng thay vì ở dưới địa ngục này." Vị Diêm Vương hỏi.
Người đàn ông ác suy nghĩ một thời gian lâu và nói.
"Con đã cứu sống một con nhện. Một con chim bay vào vườn của con và phá một tổ nhện, con đã đuổi con chim đó bay đi."
"Được, ta sẽ hỏi mấy tên qủy xứ đi điều tra những gì nhà người đã nói. Vị Diêm Vương nói như vậy. Kế đến Diêm Vương sai hai tên qủy xứ đi điều tra con nhện mà người đàn ông ác nói là đã cứu mạng nó.
Sau một thời gian tìm kiếm, hai tên qủy xứ cuối cùng cũng kiếm được con nhện ở trên vườn thiên đàng và trong chức vụ là dệt tơ trời cho vua Đế Thiên.
Con nhện trả lời hai vị qủy xứ.
"Dạ thưa đó là sự thật ông ta đã cứu mạng con. Con rất là cảm động về điều này và vì thế con rất muốn giúp đỡ ông ta ra khỏi địa ngục."
Hai viên qủi xứ hỏi:
"Nhà người làm như thế nào?"
"Con sẽ xe sợi tơ dài và từ trên thiên đàng xuống địa ngục. Và rồi ông ta có thể nắm lấy sợi tơ đó và con sẽ kéo ông lên thiên đàng. Đó là một trường họp: Sợi tơ của con nhìn thì rất mỏng, nhưng lại rất là mạnh. Ông ta sẽ rớt trở xuống trước khi ông ta được kéo lên tới thiên đàng."
Kế hoạch đã được Vua Đế Thiên và Diêm Vương chấp thuận. Một sợi tơ rất mỏng bằng lụa được con nhện nhả ra và thả xuống từ thiên đường xuống địa ngục. Người đàn ông ác nắm sợi tơ và con nhện bắt đầu kéo ông ta ra khỏi địa ngục. Tất cả mọi việc dường như rất là tốt đẹp cho đến khi......
Người đàn ông ác được nâng ra khỏi địa ngục, ông ta nhìn xuống và thấy hàng trăm và hàng trăm tù nhân của địa ngục cũng nắm sợi tơ và đang cố gắng ra khỏi địa ngục để lên thiên đàng. Sức nặng của những người đó đã trì những sợi tơ của con nhện rất căng. Thình lình, một luồng tư tưởng tới trong đầu ông ta.
"Ta có thể tin tưởng vào sợi tơ mỏng manh này kéo được quá nhiều người sao? Nếu ta cắt đứt các người tù nhân kia thì sợi tơ sẽ không phải mang nhiều sức nặng và ta chắc chắn rằng ta sẽ lên tới thiên đàng an toàn!" Và ông ta nhớ rằng ông ta có một con dao trong túi của ông ta.
Ông ta cố gắng tìm con dao trong túi áo của mình, nhưng khi ông ta rời tay ra khỏi sợ tơ, ông đã rơi trở lại địa ngục. Thật vậy, trong khi những người tội nhân kia lên tới thiên đàng một cách an toàn, còn ông ta thì không thể nào ra khỏi địa ngục. Con nhện thở dài và nói với hai viên qủy xứ.
"Sợi tơ của con thì vô cùng chắc nhưng co dãn mềm deỏ. Nó không đứt dù có bao nhiêu tội nhân đeo trên nó. Ông ta đã không tin tưởng vào nó và đã không muốn ai tới thiên đàng ngoài ông ta. Con không có cách gì khác mà con có thể làm để mang ông ta ra."
MỖI NGAY MỘT
CAU CHUYỆN THIỀN LƯU TRỮ